

Con người từ khi sinh ra, ai cũng khó tránh khỏi những phiền muộn, bất an. Vậy làm thế nào để sống thanh nhàn, đạt được những phước lành trong cuộc đời? Điều này không liên quan đến ngoại hình xấu, không phụ thuộc vào học vấn cao hay thấp, cũng không bị ảnh hưởng bởi gia cảnh hay địa vị xã hội. Nhờ gặp nhiều may mắn nên cuộc sống của họ dù gặp tai họa vẫn dễ dàng hóa giải, khi gặp khó khăn sẽ được quý nhân giúp đỡ.
Trong cuộc sống hàng ngày, chúng ta sẽ thấy một số người luôn được người khác giúp đỡ; Bất luận là tiền bạc hay địa vị của bọn họ, tự nhiên sẽ có người an bài cho bọn họ. Cả đời an nhàn, không phải vất vả. Số khác không cố ý mưu cầu gì mà vô tình nhận được sự hỗ trợ của quý nhân, đạt được thành công ngoài mong đợi. Điều này thực sự nghe giống như một thành ngữ: “Cố tình trồng hoa mà hoa không nở, vô tâm cấy liễu vào rừng.“Có phải những điều này chỉ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên? Có vẻ như là một sự trùng hợp ngẫu nhiên, nhưng nó không phải là một sự trùng hợp!
Định mệnh có sao, quý nhân giúp đỡ
Nếu hiểu quy luật Bát tự, chúng ta sẽ dễ dàng nhận thấy một hiện tượng, đó là trong cung mệnh của những người may mắn này có một ngôi sao gọi là Ấn. Khi sao này cũng là phúc thần của người đó thì sẽ làm cho tài lộc được may mắn, thuận lợi. Hỷ dụng thần là sự kết hợp giữa Hỷ thần và Dụng thần. Hỷ thần có thể hiểu là ngũ hành bất kỳ; có tác dụng làm giảm thân vượng hoặc tăng thân nhược, làm cho thiên căn đạt trạng thái cân bằng, giúp tâm an định. Dụng thần là một yếu tố dùng để cải tạo số mệnh. Yếu tố này được thể hiện dưới dạng ngũ hành và can chi trong khoa học tử vi.
Tử vi số mệnh 'Uyên hải tứ bình' có câu: “Fufufufufufufufufufu, sinh ra ở nơi hoang dã. Ấn tượng là người có nhiều trí thông minh, con cái ít ốm đau, tài nấu nướng giỏi, hưởng lộc thành tài”. => Người có ấn thụ tinh là người thông minh, ít bệnh tật, ăn sung mặc sướng, lộc đầy nhà...
An Thủ còn được gọi là Văn Tinh, Khôi Tinh hay Văn Chủng. "An Thu không bị tổn thương, nhận được rất nhiều tình yêu của cha mẹ, tài sản phong phú, an khang thịnh vượng."
“Cen Hien from Nhac Ngo” noi: “Người sinh ra khách hàng là người Ấn Độ nên Ấn Độ ám chỉ cha mẹ. Trên thực tế, những người có đủ điều kiện để bảo vệ khách hàng của họ thuộc loại này. Vì vậy, trong bản mệnh của mình, những người sử dụng chữ An được coi là an nhàn nhất, được cha mẹ che chở, lo toan mọi việc, không phải vất vả. Đó là ý nghĩa của Sử dụng Phong ấn.”
Trên đây là những luận về Ất Thủ Tinh trong sách toán, đại ý là: Ất Thủ Tinh là sao quý nhân, là sao Phúc Tinh. Trong cung mệnh có sao Ấn tinh là Hỷ Sử, những người này thường được người khác giúp đỡ, hưởng an nhàn, không quá vất vả. Bởi vậy, trong các loại tạo hóa vận mệnh, người nào sử dụng Cây Trường Sinh là thoải mái nhất.
Chuyện có thật: Được quý nhân giúp đỡ
Dưới đây là một vài ví dụ lịch sử. Có người vốn không có ý làm quan, nhưng tình cờ được quý nhân giúp đỡ nên được làm quan.
Ngoại truyện 1: Duyên phận gặp đúng lúc
Trong “Đường Quốc Sử Truyện” có ghi lại một câu chuyện như sau: Vào thời nhà Đường, có một người tên là Lý Thục, hậu duệ đời thứ tư của Đạo Vương Lý Nguyên Khánh; được bổ nhiệm làm lục sự nông nghiệp, giám sát các hoạt động thu thuế. Một hôm, có một thường dân tên là Tiểu Hữu; Vì gia đình có người mất nên không thể nộp thuế đúng hạn. Lý thị cả giận, triệu Tiểu Hữu đến. Đồng thời, xe chở gạo nộp thuế của ông đến đúng giờ; nên không bị phạt.
Lúc này, Lý Thục vừa được hoàng đế ban thưởng; Tuy nhiên, quan chức phụ trách soạn thảo tài liệu đã phải ra ngoài. Lý Thục vô cùng sốt ruột; thản nhiên ra lệnh: "Hãy gọi người mặc tang phục đó đến đây.". Xiao You được gọi đến và được yêu cầu viết một lá thư cảm ơn cho Li Shi. Không ngờ anh lại rất giỏi văn nên hoàn thành công việc rất nhanh. Lý Thục mừng lắm, vào trước điện Diên Anh tiến cử Tiêu Hựu với vua Đường Đức Tông.
Khi Đường Đế nghe tin Tiêu Hữu đang để tang; ngay lập tức kéo dài thời gian chờ đợi thêm vài ngày. Nhân ngày đại tang, thăng Tiên Hựu lên chức Quan Ngự sử. Tiêu Hữu tuy là một công dân bình thường nhưng lại giỏi thư pháp, hội họa, cũng thích các môn văn học như chơi đàn, v.v. Việc được bổ nhiệm làm quan hoàn toàn là tình cờ. Nhìn lại những chuyện đã xảy ra, đúng là chuyện tốt “từ trên trời rơi xuống”, nhưng thực ra trong mệnh của người đó đã có sẵn chức quan đó, chỉ chờ nhận mà thôi.
Câu chuyện 2: Bị vu oan mà được thăng quan tiến chức
Trong “Tiên di phong” có ghi. Văn Định Công Dương Phổ quê ở Thạch Thủ, Hồ Quảng; Là học sĩ đầu đời vua Minh Anh Tông, sau đảm nhiệm chức tể tướng. Khi đó, con trai ông từ quê lên thủ đô thăm cha.
Dương Phổ hỏi con: “Trong số các huyện mà anh đi qua, quan chức huyện nào là người 'tốt'?"
Người con nói: “Khi tôi đi qua Giang Lăng, huyện lệnh ở đó rất tệ ”.
Dương Phổ hỏi:Tại sao?”
cậu bé nói: "Khi anh ấy chiêu đãi tôi, anh ấy quá tùy tiện về điều đó"
Qua tìm hiểu, Dương Công biết quan huyện ở đó là Phạm Lý, quê ở Thiên Đài. Anh âm thầm giữ trong lòng. Không lâu sau, ông tiến cử người này làm tổng đốc Đức An. Quả nhiên, Phạm Ly đã làm rất tốt, mọi người đều yêu mến và khen ngợi.
Sau đó, Dương Phổ lại đề cử ông làm Chính sử Quý Châu. Có người khuyên Phạm Ly nên viết thư cảm ơn Dương Phổ. Phạm Ly nói: “Thủ tướng bổ nhiệm người cho triều đình; Tôi không làm việc vì tình yêu của riêng tôi, tôi không có gì để cảm ơn“.
Trước sau Phạm Ly đều không viết thư cảm tạ Đường Phổ. Mãi đến khi ông qua đời, Phạm Lý mới đến viếng để tỏ lòng biết ơn.
Câu chuyện thứ ba: Học giả được quý nhân giúp đỡ
Sách “Ngọc đường tùng ngữ” của Tiêu Hồng dưới thời nhà Minh ghi: Dương Vinh là đại học sĩ ở điện Cần Nhân, làm Thượng thư Bộ Công dưới thời nhà Minh. Một lần tình cờ nghe được một bài thơ du ký, ông vô cùng xúc động nên đặc biệt chú ý đến tác giả. Thì ra là Khuất Phong, người huyện Côn Sơn. Dương Vinh thầm ghi nhớ tên người này.
Một hôm, La Vĩnh Niên - tri huyện Côn Sơn - nhân dịp vào kinh xử lý công vụ, đã đến bái kiến Dương Vinh. Dương Vinh bèn hỏi: “Ở Côn Sơn có một người tên là Khuất Phong. Đó là loại người như thế nào?"
Luo Yong Nian không biết người khác, vì vậy anh ấy không thể trả lời.
Rồi Dương Vinh lại hỏi: "Là thư sinh, ngươi không biết sao?" Luo Yong Nian thậm chí còn xấu hổ hơn và vội vàng rời đi.
Sau khi trở về Côn Sơn, tri huyện La Vĩnh Niên đặc biệt đến thăm thư sinh này và kết thân với ông. Không lâu sau, triều đình ra chiếu tiến cử những người bản địa tài năng, liêm chính; La Vĩnh Niên tiến cử Khuất Phong.
Trái ngược với những nhân vật trên, có những người dù ở lâu bên Hoàng đế cũng không được coi trọng.
Trong “Hậu sơn tương tùng” của Trần Sư Đạo có ghi chép. Trong thời gian Triệu Khuông Dận làm Tiết độ sứ ở Thái Nguyên, sống trong nhà một bà lão họ Lý. Bà lão chăm sóc anh chu đáo.
Sau khi lên làm Tống Thái Tổ, ông sai người đi tìm bà lão họ Lý nhưng bà đã qua đời. Tống Thái Tổ tìm được con trai của bà lão và đưa về làm đầu bếp trong cung.
Sau một thời gian dài không được thăng tiến, người đầu bếp trẻ cảm thấy bất bình trong lòng nên từ chức, Tống Thái Tổ nói với anh ta: “Chỉ xét về tài năng của ngươi mà nói, làm đầu bếp của Hoàng đế thì không xứng. Chức tước dùng để chiêu mộ người có đức, có tài. Nhưng tôi trao cho bạn vị trí này vì một người đã khuất, điều đó không công bằng với những người được thăng chức dựa trên tài năng của họ. Tại sao bạn vẫn không hài lòng? Thực ra con trai ông lão vốn không có mệnh làm quan.
Một ví dụ khác về người trong mệnh không có quý nhân phù trợ, cơ hội đến rồi đi.
"Tông Sư - Câu chuyện về Cửu giới" được ghi lại. Cữu Dụ (hay Tắc Thủ), là người Ích Đô, nhờ có công nên được phong làm Tuyên Phu Sư, thái tử. Khi Cửu Du được phong làm Thái tử quận Minh Châu, muốn tiến cử phụ tá. Một lần, anh gọi người này lại và hỏi: “Mọi người chi tiêu bao nhiêu một ngày??” Người giúp việc trả lời rằng gia đình anh “mười miệng ăn, mỗi ngày tiêu hai nghìn đồng”.
Cửu Du ngạc nhiên nói: “Tôi là một con thú hoàng gia, nhưng chi phí hàng ngày của tôi không đạt đến số tiền này. Là cấp dưới, chi phí của bạn đã gấp đôi tôi. Làm thế nào chúng ta có thể tránh tham ô?" Sau đó ông từ bỏ ý định tiến cử trợ lý này.
Người xưa thường nói: “Phú quý tại thiên, thánh nhân tại nhân”: Vinh hoa phú quý đa phần là do trời định, bản thân khó thay đổi. Tuy nhiên, mỗi người có thể nỗ lực tu luyện để trở thành một bậc hiền nhân.
Thực ra, người đức cao vọng trọng cũng được trời ban phúc vì đức hạnh thanh cao, trong sạch.
Theo TTĐN
Bích Liên dịchh
Đăng nhận xét